Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015
Không biết nói cùng ai
Con người ta mỗi khi có chuyện buồn thì luôn luôn có người thân, gia đình bên cạnh để chia sẻ nhưng tôi thì không. Hị chẳng những không an ủi mà còn đổ thêm dầu vào lửa, cứ tự nhiên sát muối vào vết thương chưa kịp lành của tôi. Mọi người có biết tôi cũng là 1 con người. Cũng biết vui, buồn, cũng biết khổ hay sao. Nhiều lúc tôi cũng muón khóc lắm nhưng tôi không thể khóc được. Tôi khoc rồi ai sẽ dỗ dành tôi đây nên tôi chỉ biết tự an ủi mình thôi "Thư ơi đừng buồn nữa. Hãy dũng cảm lên mà sống"
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tự mình an ủi mình thôi. Thư ơi cố lên nhé.
Trả lờiXóa